Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

Thiền sư Thích Nhất Hạnh: "Nếu không thể thấu hiểu, bạn không thể yêu thương"

"Yêu thương mà thiếu hiểu biết chính là làm hại người được chúng ta yêu" - Thiền sư Thích Nhất Hạnh giảng giải.

Tất cả chúng ta đều tự hỏi, "tình yêu là gì?". Đó là một cảm xúc, một hành động hay điều gì đó mà chúng ta không thể giải thích? Theo Thiền sư Thích Nhất Hạnh, tình yêu chỉ đơn giản là cách chúng ta thể hiện, cử chỉ chúng ta thực hiện mỗi ngày.

Thực tế, trong một đoạn văn đơn giản nhưng sâu sắc, thiền sư Thích Nhất Hạnh nói rằng, con đường của tình yêu thương là một trong những trải nghiệm phức tạp và đáng trân quý nhất của con người. Yêu thương chính là một tên gọi khác của sự thấu hiểu. Yêu thương một người nghĩa là thấu hiểu mọi nỗi khổ đau mà người đó phải chịu đựng.

Không phải ai cũng dễ dàng hiểu được điều này, thiền sư Thích Nhất Hạnh giải thích nó một cách thông minh với sự ẩn dụ đầy thâm thúy: "Nếu bạn đổ một thìa muối đầy vào cốc nước, nước sẽ mặn đến nỗi không thể uống. Nếu bạn đổ một thìa muối xuống sông, người ta vẫn có thể lấy nước sông tắm rửa, nấu nướng và uống... Sông rất bao la và có thể dung chứa được nhiều thứ. Khi trái tim ta quá nhỏ bé, sự hiểu biết và từ bi có giới hạn và chúng ta phải chịu đựng nhiều thứ. Khi đó, chúng ta không chấp nhận hay tha thứ cho người khác bởi những thiếu sót của họ và chúng ta yêu cầu họ thay đổi. Nhưng khi trái tim chúng ta mở rộng, những điều tương tự không làm chúng ta đau khổ nữa. Chúng ta hiểu biết và từ bi hơn, có thể bao dung người khác. Chúng ta chấp nhận người khác như họ vốn là và cho họ thêm cơ hội để thay đổi...".

Câu hỏi dành cho mọi người là: Chúng ta có thể cam kết hiểu sự đau khổ của người khác như thế nào? Thiền sư nói rằng: "Khi chúng ta hỗ trợ hạnh phúc của chính chính mình, chúng ta đang nuôi dưỡng khả năng yêu thương người khác. Đó là lý do tại sao yêu thương mọi người cũng có nghĩa là nghệ thuật nuôi dưỡng hạnh phúc. Hiểu sự đau khổ của người khác là món quà tốt nhất bạn có thể dành tặng họ. Hiểu là tên gọi khác của yêu thương. Nếu không thể hiểu, bạn không thể yêu thương".

"Nếu cha mẹ của chúng ta không yêu thương và thấu hiểu lẫn nhau, làm cách nào chúng ta có thể biết tình yêu thực sự như thế nào? Di sản quý giá nhất mà cha mẹ có thể cho con mình là hạnh phúc của chính họ. Cha mẹ có thể để lại tài sản, tiền bạc cho con, nhưng nếu họ không phải là những người hạnh phúc, con cái họ cũng khó trở thành những người hạnh phúc. Nếu chúng ta có những người cha, người mẹ hạnh phúc, chúng ta có thể được kế thừa tất cả sự hạnh phúc của họ".

Theo Thu Hoài

Trí Thức Trẻ

Đọc tiếp »

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

6 quyết định tài chính có thể khiến bạn hối hận cả đời

Sẽ rất khó để bạn khắc phục hậu quả và sửa sai với những sai lầm kiểu này.

Nhiều sai lầm tài chính chỉ khiến bạn tậc lưỡi khi nhớ lại, kiểu như thanh toán chậm trễ một hóa đơn hay mua một món phụ kiện thừa thãi. Nhưng ngược lại, nhiều quyết định sẽ ảnh hưởng đến cả quãng đời sau này của bạn.

1. Không tích lũy cho giai đoạn nghỉ hưu

Nỗi hối tiếc số 1 về tài chính cá nhân của người Mỹ chính là đã không tiết kiệm đủ tiền cho thời kỳ nghỉ hưu, theo cuộc thăm dò do Bankrate tiến hành năm 2016.

Toàn bộ những người trên 65 tuổi, chiếm 27% tổng số đối tượng tham dự khảo sát, khẳng định không để dành tiền cho lúc nghỉ hưu là "nỗi hối hận lớn nhất".

Việc không tích lũy từ trẻ khiến cho bạn phải gánh chịu sức ép tài chính lớn, trong tình cảnh sức khỏe và khả năng làm việc của mình ngày càng suy giảm. Đó là chưa kể bạn còn bỏ qua cơ hội được hưởng lãi suất tiết kiệm nếu "bỏ ống" từ sớm.

Do đó, nếu như bạn chưa mở tài khoản tích lũy nghỉ hưu, hãy làm việc đó ngay khi có thể. Các chuyên gia tài chính khuyến nghị bạn nên dành tối thiểu 10% lương cho tài khoản này, nhưng kể cả khi không đủ từng đó, hãy cứ mở tài khoản và để dành tối đa trong sức của mình.

2. Mua nhà dù không cần thiết

Dù mua nhà có thể là một khoản đầu tư tốt, song điều này không đúng với mọi trường hợp. Bạn chỉ nên mua nhà khi có năng lực tài chính phù hợp, đã tính đến các kế hoạch tương lai cũng như hoàn cảnh hiện tại của mình.

Nếu như bạn sắp chuyển việc, kết hôn hay có con trong tương lai gần, hãy nghĩ xem những lựa chọn đó sẽ ảnh hưởng ra sao đến nơi bạn muốn sống và hình thức căn nhà mà bạn cần đến.

Vì thế, lời khuyên đưa ra là hãy đầu tư bất động sản, nhưng chỉ khi bạn có lý do vững chắc cho quyết định đó. Đừng hành động chỉ theo phong trào hoặc bắt chước người khác.

3. Không mua bảo hiểm

Mua bảo hiểm cũng giống như mang theo ô trong ngày nắng: bạn có thể cảm thấy bực bội và không cần thiết, nhưng một khi trời kéo mây đen và sấm giật đùng đùng, bạn sẽ thấy may sao mình đã có nó.

Nói cách khác, đừng phớt lờ bảo hiểm chỉ để tiết kiệm được vài đồng mỗi tháng. Dù cho đó là một khoản chi phí y tế đột xuất, bị trộm đột nhập vào nhà hay ô tô va chạm… gánh nặng tài chính sẽ nhẹ bớt đáng kể nếu bạn có bảo hiểm.

Tất nhiên, bạn không cần đến mọi dạng bảo hiểm, nhưng ngoài bảo hiểm nhà ở, sức khỏe và ô tô, sẽ là khôn ngoan nếu nghiên cứu thêm các gói bảo hiểm nhân thọ hay dài hạn khác.

4. Không du lịch

Dù cho bạn đang cày cuốc để trả nợ, để dành tiền mua nhà hay dồn tiền cho tài khoản nghỉ hưu thì việc nghỉ ngơi và xả hơi bản thân một chút cũng vẫn xứng đáng.

Trong một nghiên cứu với 2.000 người trưởng thành do Claris Financial tiến hành mới đây, 29% người Mỹ thừa nhận "không có chuyến du lịch để đời" là nỗi hối hận tài chính lớn nhất của họ, tương đương với việc không để dành đủ tiền để mua một căn nhà.

Du lịch sẽ không khiến bạn nhẵn túi, nếu bạn dành thời gian săn vé rẻ, tận dụng các ưu đãi giảm giá và đổi điểm của thẻ tín dụng, sử dụng các ứng dụng đặt phòng giá rẻ như Airbnb.

Một trải nghiệm du lịch thú vị thậm chí còn giúp bạn tái tạo năng lượng, khám phá những điều mới mẻ và cải thiện hiệu suất công việc.

5. Thụ động đợi để đầu tư

Bạn càng mạnh dạn đầu tư sớm bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Nhờ lãi suất gộp, một khoản tiền nhỏ đầu tư ban đầu có thể sinh sôi thành rất nhiều tiền sau này.

Bà Sallie Krawcheck, nhà sáng lập Ellevest khuyến khích mọi người, nhất là phái nữ (những người không hào hứng với chứng khoán cho lắm) bắt đầu đầu tư ngay từ độ tuổi 20s hoặc 30s.

"Bạn không cần đợi đến lúc mình giàu mới đầu tư. Nhiều ứng dụng như Acorns cho phép bạn đầu tư kể cả những khoản tiền nhỏ nhàn rỗi của mình.

6. Để nợ chồng nợ

Trước khi vay nợ bất cứ khoản tiền nào, bạn cần đánh giá chính xác tác động của khoản nợ đó đến tương lai của mình. Liệu việc học thêm bằng cấp thứ hai có giúp bạn tìm được công việc lương cao hơn? Liệu gia đình bạn có thể trả nợ khoản vay cầm cố lớn như mua nhà hay không?

Dù đôi khi vay là việc rất cần thiết – như khoản vay sinh viên cho phép bạn học đại học và tìm việc tốt sau này – nhưng nợ sẽ khiến cho việc tích lũy nghỉ hưu hay mở tài khoản dự phòng khẩn cấp trở nên khó khăn gấp bội.

Do lãi suất cao chất ngất, nợ thẻ tín dụng rất khó tất toán nếu bạn để tồn đọng một thời gian dài. Hãy nghĩ kỹ trước khi quẹt thẻ nếu bạn chưa thể thanh toán số dư tài khoản gần nhất.

Yên Nhiên

Theo Trí Thức Trẻ/CNBC

Đọc tiếp »

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Có tuổi đời hơn 600 năm, ngôi trường này đã "sản sinh" ra 19 đời Thủ tướng Anh

600 năm qua, ngôi trường này đã đào tạo những chàng trai xuất thân từ tầng lớp quý tôc, giúp họ trở thành chính khách và các nhà lãnh đạo cầm quyền.

Một trong những quyết định đầu tiên mà Simon Henderson đưa ra vào mùa hè năm 2015, ngay sau khi trở thành hiệu trưởng của Eton College, là chuyển văn phòng làm việc của mình ra khỏi khu vực trung tâm đậm chất Trung cổ của ngôi trường. Văn phòng mới của ông nằm gần các phòng của giáo viên. Và, tại đây, trong những lớp học, với giọng điệu hết sức lạc quan, ông vẽ ra viễn cảnh biến 1 tổ chức giáo dục từng được coi là “bề trên” trở thành một tấm gương phản chiếu xã hội hiện đại. Ông muốn đa dạng hóa nguồn sinh viên đầu vào, để bất kỳ ai, “từ một cậu bé nghèo khổ tới từ miền Bắc nước Anh đến những em học sinh trước đó chỉ học trong những ngôi trường tư đắt tiền ở miền Nam”, cũng có thể tận hưởng cơ sở vật chất và đội ngũ giáo viên chất lượng.

Nói về tham vọng mới của Eton, William Waldegrave (một lãnh đạo của trường) cho biết: “Niềm hi vọng của tôi là ngôi trường này sẽ tiếp tục là “lò đào tạo” sản sinh ra những Thủ tướng, những Tổng giám mục và những doanh nhân giỏi như trong quá khứ, nhưng sẽ có 3/4 trong số đó có mặt ở đây là nhờ học bổng”.

Tất nhiên ý tưởng của người hiệu trưởng 41 tuổi (ông mới nhận chức vụ này cách đây 2 năm và là hiệu trưởng trẻ nhất trong lịch sử) không phải là những gì mà phần lớn trong số 70 người tiền nhiệm của ông trong suốt 6 thế kỷ qua sẽ đồng cảm. Từ bao lâu nay, ngôi trường này vẫn giữ trong mình vẻ danh giá và cao quý đến nỗi người khác nghĩ gì về nó không quan trọng. Đối với cánh tả, Eton chỉ là 1 từ có 4 chữ cái, nhưng đối với cánh hữu đó là cả một niềm tự hào. Đây là thương hiệu có thể sánh ngang với những “đặc sản” của nước Anh như sốt Marmite hay vua Arthur.

Waldegrave và Henderson là những tiếng nói mới nhất ủng hộ sự biến đổi của Eton, nhưng quá trình này đã bắt đầu từ thế hệ trước. 25 năm trở lại đây, ngôi trường đã mở rộng cửa hơn với những gia đình không giàu có. Có mức học phí hiện đã lên tới 33.000 bảng mỗi năm (tương đương gần 1 tỷ đồng), đây là ngôi trường đắt đỏ thứ 6 ở Anh. Tuy nhiên, khoảng 270 trong số 1.300 học sinh hiện đang nhận học bổng toàn phần hoặc một phần. Trường cũng có chính sách cho vay với tổng giá trị các khoản vay hiện đã lên tới 45 triệu bảng.

So sánh với tiêu chuẩn của các trường Anh, Eton có nguồn quỹ khá lớn. Tính đến tháng 8/2014, trường có các khoản đầu tư và danh mục bất động sản trị giá 300 triệu bảng, trong khi thu nhập hàng năm từ tiền học phí vào khoảng 45 triệu bảng, chưa kể đến những tài sản khác.

Nhìn từ bên ngoài, ngôi trường cổ kính nằm bên bờ sông Thames, đối diện với lâu đài Windsor, không có nhiều thay đổi. Ngoại trừ việc ở đây xuất hiện nhiều hơn những gương mặt châu Á và da màu, những nam sinh vẫn mặc bộ đồng phục gồm áo vest choàng đuôi tôm kết hợp với áo sơ mi hồ cứng giống như bao đời nay. Họ học tập trong những căn phòng cổ kính và không được ra ngoài vào ban đêm. Từ khi được Henry VI lập ra năm 1140 đến nay vẫn chỉ nhận học sinh nam, Eton tự cho mình quyền miễn trừ trước quan điểm hiện đại mà nhiều ngôi trường đang áp dụng ngày nay là sẽ tốt hơn nếu tuyển sinh cả nam và nữ.

Mọi ngôi trường đều được định hình từ thuở hoang sơ, nhưng với Eton điều đó đúng hơn bao giờ hết. 600 năm qua, ngôi trường này đã đào tạo những chàng trai xuất thân từ tầng lớp quý tôc, giúp họ trở thành chính khách và các nhà lãnh đạo cầm quyền. 19 cựu học sinh của Eton (trong đó có ông David Cameron) đã trở thành Thủ tướng Anh.

Ở Eton có một bộ phận rất quan trọng: những học sinh xuất thân từ các gia đình đã có nhiều thế hệ gửi con trai tới đây học tập. Đến tận những năm 1980, đây vẫn là nhóm chiếm ưu thế ở Eton, khi ngôi trường luôn chào đón những hậu duệ của tầng lớp thượng lưu. Nhưng ngày nay nhóm này đã ngày càng thu hẹp. Tỷ lệ học sinh có cha ông là cựu học sinh của Eton đã giảm từ mức 60% trong năm 1960 xuống còn 33% vào năm 1994 và hiện là 20%.

Sự thay đổi về chính sách nhận học sinh của ban giám hiệu mới đồng nghĩa với việc ở Eton xuất hiện những cậu bé nghèo nhưng lanh lợi hay các học sinh người nước ngoài mang đến “dòng tiền mới” mà ngôi trường này luôn từ chối trong quá khứ. Tuy nhiên, nhiều giá trị truyền thống của Eton vẫn được giữ gìn. Đó cũng chính là một trong những lý do khiến nhiều phụ huynh chọn gửi gắm con trai vào ngôi trường này với niềm tin về một tương lai tươi sáng.

Đúng là Eton vẫn duy trì mục tiêu đào tạo ra tầng lớp tinh hoa như hàng trăm năm nay, nhưng ngôi trường này đã tự định hình lại để phù hợp với khái niệm mới về tinh hoa – khái niệm được định nghĩa bằng tiền, trí tuệ và tham vọng chứ không phải bằng dòng dõi và tước hiệu như xưa. Trong những năm tới, ở Eton sẽ tồn tại một quan hệ khá khó xử, giữa một bên là những cậu bé nhờ học bổng mà có thể bước vào đây và một bên là những đứa trẻ xuất thân từ gia đình giàu có không tiếc tiền đầu tư cho tương lai.

Theo Thu Hương

Trí Thức Trẻ

Đọc tiếp »

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Vì sao người Do Thái cho rằng ai cũng có thể yêu thương con, nhưng dạy dỗ con nên người thì chưa chắc?

Các loại sách báo về giáo dục gia đình của Israel đều nhắc nhở các bậc cha mẹ một đạo lý rất đơn giản là đừng vì yêu con mà xem nhẹ việc dạy con.

Giáo dục trong gia đình do các bậc cha mẹ tự triển khai, nên rất dễ xảy ra hiện tượng cha mẹ không hiểu được tâm trạng của con mình cùng với việc không nắm được các tiêu chuẩn giáo dục, tức là cha mẹ dễ mắc các sai lầm

"Yêu con" là thiên chức của người làm cha làm mẹ. Một vài ví dụ về tình yêu thương con cái của nhân loại như: "Bà mẹ đi bộ" vì muốn hiến gan khỏe mạnh cứu sống con mình nên đã kiên trì đi bộ với cường độ cao mỗi ngày. Nhờ đó lượng mỡ thừa trong gan của bà mà ngay cả các bác sỹ cũng phải bó tay đã hoàn toàn tiêu biến, hay như đến tận lúc lâm chung, người mẹ bị đống đổ nát đè lên người trong một trận động đất vẫn khom lưng cho con bú.

Các bậc cha mẹ đều không tiếc thân mình, sẵn sàng nhảy vào nơi dầu sôi lửa bỏng vì con. Cho nên chúng ta không thể nghi ngờ tình yêu thương vô bờ bến họ dành cho con mình, chỉ có điều yêu con không phải là cái đích cuối cùng của giáo dục gia đình, yêu con mà không biết dạy con chỉ càng khiến chúng thêm hư mà thôi.

Phụ huynh Do Thái nhấn mạnh đến việc cha mẹ cần phải khép con cái vào khuôn khổ từ năm lên ba. Vì sớm hay muộn trẻ cũng phải đi vào khuôn khổ, nền nếp, cha mẹ càng sớm thực hiện, thì cái giá họ phải trả sau này càng ít đi và lợi ích thu được càng nhiều hơn.

Ngày nay chúng ta thường xuyên bắt gặp cảnh tượng sau trong cuộc sống thực tế: Ông bà hoặc cha mẹ bưng bát cơm đuổi theo đứa trẻ nhỡ nhỡ bón cơm, cháu bé cầm đồ chơi trong tay, ngúng nguẩy ăn được miếng cơm lại quay sang chơi một lúc, chạy quanh một vòng, rồi mới chịu ăn thêm miếng nữa. Đến lúc cơm nguội canh lạnh vẫn còn quá nửa bát chưa ăn. Phụ huynh cảm thấy vô cùng thương xót, vì nó ăn chưa no.

Thật ra, trẻ con cũng biết làm theo sắc mặt người lớn, bạn càng nhân nhượng và nhẫn nại với con một cách vô nguyên tắc thì nó càng khéo lợi dụng tình cảm của bạn, cuối cùng là "bắt được thóp" của bạn. So với phụ huynh Việt Nam, phụ huynh Do Thái nghiêm khắc hơn trong việc giữ gìn gia quy, gia pháp.

Ở Israel, sau khi thức ăn được dọn ra bàn, cả nhà sẽ ngồi dùng bữa. Nếu trẻ bướng bỉnh rời khỏi chỗ, không chịu ăn thì đến khi quay lại, đồ ăn thức uống trên bàn đã được dọn sạch rồi. Giờ trẻ muốn ăn cũng đâu còn cái gì để ăn nữa. Phụ huynh Việt Nam coi việc dỗ con ăn là một việc khó nhọc, nhưng nếu chúng ta chịu suy nghĩ một chút thì đó chẳng phải là do cha mẹ không đặt ra nguyên tắc, quy củ cho con hay sao.

Các gia đình Việt Nam hiện đại nhấn mạnh đến việc cho trẻ được tự do phát triển, song điều này thường dẫn giáo dục gia đình đi vào một sai lầm khác là dung túng ham muốn của trẻ một cách mù quáng. Để trẻ tự do phát triển không mâu thuẫn với việc áp dụng gia pháp cho trẻ ngay từ nhỏ. Có phép tắc là biểu hiện của một đứa trẻ có tố chất tốt và cũng là nền tảng giúp nó xây dựng nên mối quan hệ tốt đẹp với các thành viên khác trong xã hội sau này.

Làm sao để trẻ "biết phép tắc"? Một ví dụ đơn giản như chuyện nói năng chẳng hạn: Thấy con cái ăn nói tùy tiện mà cha mẹ không uốn nắn, nhắc nhở, như thế có nghĩa là cha mẹ biết yêu mà không biết dạy.

Bạn đã bao giờ gặp một câu chuyện thế này:

Một bà hàng xóm của gia đình bạn bế đứa cháu trai hai tuổi sang nhà chơi. Không hiểu vì lý do gì, đột nhiêu thằng bé tát một cái vào mặt bà. Vậy mà bà còn cười hể hả nói với mẹ bạn: "Ối chà, thằng bé này được lắm, bà đừng xem thường cháu tôi nhỏ nhé, nó đánh đau lắm đấy! Đúng là giống y như ông nó! Có lần còn đánh ông nó đỏ hết cả mặt cơ mà." Bà hàng xóm còn đang nói dở câu chuyện thì "bụp" một cái, thằng bé lại tát vào mặt bà nó cái nữa.

Những bậc cha mẹ không đánh giá đúng tầm quan trọng của việc giáo dục con cái theo khuôn phép gia đình trong giai đoạn đầu đời, thường có thái độ cho trẻ tự do phát triển theo ý mình. Lý do họ đưa ra là con hãy còn nhỏ, chưa hiểu gì nên có dạy nó bây giờ cũng bằng thừa, đợi nó lớn hơn chút nữa cũng chưa muộn. Đó là cách nghĩ vô cùng tai hại.

Gia đình tự nguyện đầu hàng trước yêu cầu của con em, trẻ cầu được ước thấy và có hành vi không tuân thủ gia quy, còn người lớn trong nhà đều tranh nhau dành tình cảm cho trẻ, chỉ lo nó không vui, bị tủi thân, trong khi đó lại sao nhãng việc giáo dục con em mình một cách nghiêm túc ngay từ lúc nó còn nhỏ.

Chả trách đến nay những gia đình này không tài nào hiểu được, tại sao họ nuôi dạy con cái bằng tất cả tình thương và tâm huyết của người làm cha làm mẹ, vậy mà có một ngày họ bàng hoàng nhận ra con mình trở nên xa lạ, hỗn láo và không hiểu cha mẹ.

Bởi vậy, những người làm cha làm mẹ đừng để tình yêu mù quáng chi phối mình, chúng ta phải "vừa yêu vừa dạy", "vừa chiều vừa nghiêm." Đương nhiên, nghiêm khắc không có nghĩa động một tý là chửi mắng, đánh đập con, mà cần dựa trên tiền đề là sự hợp lý. Hơn nữa, cha mẹ cũng phải có hiểu biết, nhẫn nại, dạy bảo trẻ từ từ.

Yên Nhiên

Theo Trí Thức Trẻ

Đọc tiếp »